Vương Trác không tin, hôm sau bèn đến sân bay chờ từ sáng sớm.
Anh ấy biết Trình Dã rất cao, chỉ cần đứng giữa đám đông là y như hạc giữa bầy gà, thế nên khi dòng người ùa ra, Vương Trác theo phản xạ liếc mắt tìm những người cao ráo.
Quả thật, ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh ấy đã thấy Trình Dã, nhưng chỉ một giây sau, ánh mắt anh ấy đã bị người bên cạnh anh thu hút.
Chàng trai ăn mặc rất đơn giản, quần đen áo trắng, vì trời nóng nên đội một chiếc mũ lưỡi trai, vành mũ kéo rất thấp, chỉ để lộ nửa khuôn mặt với làn da trắng nõn và dáng cằm đẹp đẽ. Cậu nghiêng đầu không biết đã nói gì với Trình Dã, Vương Trác bèn thấy Trình Dã nở một nụ cười hiếm thấy.
Lưu Mãn nói không sai, Trình Dã đúng là không đến một mình, nhưng Vương Trác nghĩ mãi không ra, sao cậu ấy lại đoán được chứ?
Ngay lúc anh ấy còn đang ngẩn người, Trình Dã đã dẫn người đi tới trước mặt.
“Đây là Vương Trác, người anh từng kể với em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play