Bên ngoài trời vẫn lạnh như cũ, đến chiều mới hừng lên một chút nắng, rọi xuống lớp tuyết trắng sáng lóa.
Tuyết tan thành nước, tí tách nhỏ giọt dọc theo mái hiên, thế nhưng nhiệt độ trong nhà lại rất cao.
Giang Thời vừa cởi chiếc áo khoác dày, bên trong chỉ mặc một chiếc áo len cổ tròn màu sáng. Cổ cậu thon dài, xương quai xanh bị tay Trình Dã ấn lên, sau vài lần xoa nắn thì vùng da trắng nõn tinh tế đã ửng lên sắc hồng.
Đã lâu không hôn, Trình Dã thưởng thức vô cùng tỉ mỉ.
Anh lướt qua từng chút một, ve vuốt cẩn thận từng tấc da thịt. Ban đầu nụ hôn không quá sâu, nhưng vòm họng của Giang Thời đã bị hôn đến tê dại và mỏi nhừ.
Trình Dã cứ như chẳng cần lấy hơi, hễ tóm được người là hôn đến chẳng có điểm dừng, giống như một chú chó cứ ngậm lấy đầu lưỡi người ta không chịu buông.
Hôn đến mức Giang Thời phải tức giận, anh lại chuyển sang mổ nhẹ lên cánh môi cậu, rồi trân quý ngậm lấy viên ngọc môi như một báu vật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play