Bạch Tử Ngưng thừ người ngồi trên giường, không dám tin câu này là do Chúc Thời Chu nói, có phải cậu ấy bị đoạt xá rồi không?
Sao lại có người vừa nhắn tin đã đòi xem chân con gái chứ, đương nhiên đúng là có loại đàn ông này, ngoài đời còn có không ít, nhưng cậu không tài nào tin Chúc Thời Chu là loại người như thế.
Không phải nói cậu ấy tốt đẹp gì, chỉ là trong quá trình chung sống hàng ngày, tuy con người Chúc Thời Chu có nhiều tật xấu, tính cách khó chịu, nhưng chưa bao giờ tỏ ra hứng thú với con gái, cũng không xoi mói khiếm nhã với bất kỳ cô gái nào. Hơn nữa, Tạ Thừa từng nhiều lần nói rằng Chúc Thời Chu đã từ chối lời mời hoặc lời tỏ tình của bạn nữ nào đó, sao vừa lên mạng đã đói khát cỡ này rồi?
Đúng là biết người biết mặt không biết lòng. Bạch Tử Ngưng bình tĩnh lại một lúc, lắc đầu tặc lưỡi, Chúc Thời Chu ơi Chúc Thời Chu, bây giờ tôi đã biết bộ mặt thật của cậu, thằng oắt nhà cậu xong đời rồi.
Lúc này ảnh chụp trong album điện thoại toàn là ảnh cũ, đã mặc hết hai chiếc đầm đăng lên trang cá nhân rồi, nhất thời cậu không tìm được tấm hình nào phù hợp.
Chỉ đành dùng kế hoãn binh trước, Trúc Nhu Nhóc: Ngại quá à [Tội nghiệp.jpg]
Trúc Nhu Nhóc: Nhưng bây giờ có bạn trong ký túc xá nên không tiện lắm ạ, ngày mai chụp cho đàn anh nha.
Bên kia ừ một tiếng, sau đó nhanh chóng đổi chủ đề: - Hồ Huyền Nguyệt của trường mấy cậu nổi tiếng lắm.
Hồ Huyền Nguyệt? Gì vậy? Bạch Tử Ngưng không biết, cậu không phải người ở đây, tuy biết có trường đại học B nhưng mà không rành chút nào, bây giờ chỉ đành hùa theo lời cậu ấy mà nói tiếp thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT