Lâm Cù gật đầu, không nói thêm gì nữa, chỉ nhẹ nhàng cảm ơn Vương Dao, rồi mang hộp cơm quay về phòng.
Nhưng lúc cùng ba ba quay về, Tiểu Nguyệt Nha lại khẽ nghiêng đầu liếc nhìn người phụ nữ tên Vương Dao ấy một cái. Trong đôi mắt trẻ thơ là nét trầm ngâm mà người lớn khó nhận ra.
Về đến phòng, Lâm Cù mở hộp cơm ra. Bên trong đầy đặn cơm trắng, có cả cá kho, rau xào và thịt kho tàu, màu sắc phong phú, mùi hương ngào ngạt, vừa nhìn đã biết không phải phần ăn làm dư.
Anh nhìn hộp cơm, nhìn rất lâu, ánh mắt như đang chìm trong suy nghĩ không thể gọi thành tên. Một hồi sau mới cầm đũa, lặng lẽ ăn từng miếng.
Vương Dao nấu ăn rất ngon. Đây không phải lần đầu chị ấy mang cơm đến. Phần ăn vừa vặn, không dư không thiếu – như thể đã quen thuộc với khẩu phần của anh từ rất lâu.
Cuối cùng, Lâm Cù ăn sạch sẽ mọi thứ, rồi đem cả hộp cơm đi rửa thật kỹ, sạch như chưa từng dùng.
Tiểu Nguyệt Nha vẫn luôn ở bên cạnh ba ba, từ lúc ăn cơm đến khi ba ba rửa mặt xong, nằm lên giường nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play