Cũng chính ngay khoảnh khắc Hứa Thanh Linh bước vào cõi nhân gian, cơn mưa phùn lê thê suốt bao ngày bỗng đột ngột ngừng hẳn.
Trời đất như có linh. Mây đen âm u cuồn cuộn lập tức bị xé toạc, nhường chỗ cho vầng sáng trong trẻo dịu dàng lan tỏa khắp không gian. Mọi người còn chưa kịp hồi thần sau một khung cảnh kỳ vĩ như mở ra cõi thần linh, thì trên đỉnh trời, từng đạo quang mang lấp lánh như ngân hà đổ xuống, chiếu sáng cả cõi trần gian.
Trong ánh sáng ấy, một thân ảnh chậm rãi hiện ra.
Người ấy khoác lên mình quan bào đỏ đen, đầu đội mũ miện, từng bước từng bước đi trên tầng sáng như đang dạo bước giữa mây trời. Dung nhan nàng thanh tú mà lạnh nhạt, giữa mi tâm hiện lên vẻ uy nghiêm không thể phạm.
Có người vô thức ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thoáng nhìn qua một khắc, đã vội cúi đầu – không dám vọng động.
Thần minh, há có thể tùy tiện nhìn thẳng?
Trong khoảnh khắc ấy, không chỉ là mưa ngừng, mà cả gió cũng trở nên dịu dàng. Gió nhẹ như dâng hương, vờn quanh thân ảnh kia mà không dám quấy rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play