Diêu Quảng Kiệt gần đây cảm thấy có gì đó không đúng. Một ngày Sài Kiến Quốc có thể giao mấy ngàn đơn, nói không nghi ngờ là giả, nói không ghen tỵ lại càng giả. Hôm nay hắn quyết định theo dõi tận mắt xem cha con nhà này rốt cuộc đang giở trò gì!
Cứ thế, Diêu Quảng Kiệt bám theo Sài Kiến Quốc ra tận vùng ngoại ô.
Quãng đường khá xa, trời cũng đã tối đen như mực. Chỗ này lại không có đèn đường, may mà còn có chút ánh trăng yếu ớt chiếu xuống, coi như miễn cưỡng đủ thấy đường. Chỉ là… xung quanh chẳng có lấy một bóng nhà, càng không có lấy một ngọn đèn. Chỉ toàn là cây cối um tùm. Trời thì tối, gió thì hiu hiu, tiếng xào xạc vang lên khắp nơi, thỉnh thoảng lại có mấy âm thanh kỳ lạ vọng ra từ rừng cây, ngẩng đầu nhìn, lác đác còn thấy… mộ phần.
Diêu Quảng Kiệt vừa đi vừa rùng mình. Hắn bắt đầu thấy hối hận.
“Cha con nhà này có bị bệnh không vậy, lại đi sống ở cái chỗ quỷ hoang này!” hắn lầm bầm, cố lấy can đảm.
Cũng may phía trước còn có bóng dáng Sài Kiến Quốc, nếu không hắn thật sự sợ tới muốn quay đầu bỏ chạy.
Nhưng vừa mới nghĩ vậy thì — bóng người phía trước bỗng dưng biến mất!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play