“Đúng vậy.” Sài Kiến Quốc vội vàng gật đầu lia lịa.
Triệu Phong nhìn từ đầu đến chân Sài Kiến Quốc, bỗng thấy có chút nghi hoặc: Là mình nhớ nhầm hay sao? Shipper giao cơm hộp bây giờ nhìn thảm thế này à?
Anh từng thấy nhiều người giao cơm rồi, đa phần đều mặc đồng phục trông chuyên nghiệp, cho dù không mặc đồng phục thì cũng chẳng đến nỗi te tua kiểu này.
Ông chú này nhìn sao mà giống dân chạy nạn từ nông thôn mới mò ra phố vậy?
“Tôi thật sự là shipper.” Sợ bọn họ không tin rồi không cho mình giao cơm, mất cả việc, Sài Kiến Quốc vội vàng đưa điện thoại ra, ý bảo Triệu Phong tự xem.
Triệu Phong liếc qua, đúng thật là shipper đăng ký chính thức. Có điều…
“Cậu mới hai mươi hai tuổi?” Triệu Phong kinh ngạc lần hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT