Vị chủ trì kia nói, đây là nghiệt mà chính họ đã gây ra, giờ ác mộng tìm đến, đúng là người bị hại quay lại đòi nợ.
Triệu Nguyên và Lâm Nhân nghe vậy thì giật mình, vừa kinh hãi vừa thấp thỏm, nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh.
Họ vội hỏi liệu có cách nào hóa giải không, nói rằng họ sẵn sàng quyên thêm vài trăm đồng tiền dầu cúng, nếu không đủ thì thêm vài nghìn cũng được.
Nhưng vị chủ trì lắc đầu: “Người ấy đến đòi nợ là lẽ trời, được minh thần thừa nhận, chẳng ai có thể hóa giải nổi – kể cả ta.”
Ông còn khuyên hai người nên sớm sám hối, nếu không, nghiệp chướng sẽ giáng xuống, quả báo sắp tới rồi – đến lúc đó không chỉ thân bại danh liệt mà còn rơi vào vòng lao lý.
“Phi! Ngươi thân bại danh liệt ấy! Ngươi ngồi tù ấy!” – Lâm Nhân lập tức phản pháo.
Bà ta biết trong lòng mình có tật giật mình, nhất thời vừa chột dạ vừa sợ, nhưng vẫn cố tỏ vẻ ngang ngược, kéo tay Triệu Nguyên rời đi.
“Lão hòa thượng đó chắc thấy mình cúng ít tiền dầu, nên muốn lừa thêm. Nói nhảm đấy thôi!”
Triệu Nguyên im lặng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT