Tiểu Thạch Đầu mãi mãi không quên được, năm cậu năm tuổi, mùa đông năm đó lạnh đến thấu xương. Nước đóng băng, tuyết ngoài trời phủ dày trắng xóa, người người như tượng đá, chỉ còn lại hình dáng lờ mờ bị chôn dưới lớp tuyết, khuôn mặt không còn rõ ràng.
Sau này Tiểu Thạch Đầu mới biết, trời lạnh quá, người ta lại không đủ ăn, không có chỗ trú, nên chết cóng ngay trên đường.
“Sư đệ à,” sư tỷ từng cảm thán nói với cậu: “Năm đó nếu không phải đại sư huynh nhặt được đệ đem về, đệ cũng đã chết cóng ngoài đường rồi.”
Lời này, cậu nhớ mãi. Cả khung cảnh đầu phố năm ấy, cũng in sâu trong tâm trí. Vì vậy nên mới có câu hỏi ban nãy.
Tiểu Thạch Đầu ngẩng đầu nhìn Trương Chiêu, khơi lên đoạn ký ức xa xôi trong lòng hắn.
Trương Chiêu xoa đầu cậu, nhẹ giọng nói: “Sẽ không đâu, sẽ không còn chuyện như thế xảy ra nữa.”
Tiểu Thạch Đầu cười thật tươi: “Vậy thì tốt quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play