"Ngô Phúc Nhân và Lâm Tú Tú đã quyên hết tài sản thật sao?"
Tất nhiên là quyên. Có lẽ là vì không ai dám chọc giận quỷ, cũng có lẽ là vì trong lòng họ cảm thấy hổ thẹn, hiểu rằng mạng sống quan trọng hơn tiền bạc.
Vì vậy, ngay hôm sau khi trở về, Lâm Tú Tú liền dẫn theo Ngô Phúc Nhân đến xử lý các giấy tờ sở hữu tài sản, buổi chiều hôm đó đã hoàn tất việc quyên góp toàn bộ tài sản. Sau đó, ngay cả căn nhà họ đang ở cũng không giữ lại, toàn thân chỉ còn giữ lại một vạn đồng tiền là số tiền bồi thường chưa dùng đến khi giải tỏa mặt bằng.
“Tú Tú, xin lỗi em, tất cả là do anh sai.”
Lâm Tú Tú nhìn thẳng vào anh ta, nói:
“Ngô Phúc Nhân, anh không cảm thấy, sau khi chúng ta được đền bù giải tỏa, có chút tiền trong tay, anh bắt đầu thay đổi từng chút một sao? Cũng chỉ vì bị cái hào nhoáng bên ngoài làm mờ mắt.”
“Khi đó, em từng nghĩ, nếu như chúng ta vẫn là cái dáng vẻ nghèo khổ như trước, thì liệu anh có thay đổi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play