Vì thế, sau khi Hồ Xảo tốt nghiệp tiểu học, dù đạt thành tích đứng đầu toàn huyện và đỗ vào trường trung học trọng điểm, nhưng vợ chồng nhà họ Hồ vẫn không muốn cho cô tiếp tục học lên.
Thời đó, giáo dục bắt buộc còn chưa được thực hiện.
Hồ Xảo khi ấy mới 12 tuổi, đã hiểu rõ ý định thực sự và tính toán của cha mẹ. Cô từng đứng trước mặt họ, thành khẩn nói rằng, dù tương lai có thành đạt đến đâu, cô cũng sẽ không quên gốc rễ, không quên cha mẹ, và càng không quên em trai nhỏ.
Nhưng vợ chồng họ Hồ không tin.
Có lẽ trong thâm tâm, họ biết rõ – thôn Hồ Gia này quá nhỏ bé. Hai vợ chồng họ cùng với đứa con trai tật nguyền như Hồ Thông, suy cho cùng đều là gánh nặng với Hồ Xảo. Một người bình thường, nếu gặp được cơ hội tốt, thì chắc chắn sẽ buông bỏ những ràng buộc này mà rời đi, không quay đầu lại.
Họ tin rằng, Hồ Xảo cũng sẽ làm như thế.
Vì không muốn tình huống ấy xảy ra, họ thà bẻ gãy đôi cánh của cô từ đầu. Dù cô không có tương lai, cũng không sao – chỉ cần giữ cô lại trong căn nhà này là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play