Dù sao thì theo cách nói của Phương Diệp Tâm, chỉ cần dùng tủ lạnh để gây áp lực liên tục là được, không cần lộ mặt, an toàn tuyệt đối.
“Không hẳn vậy.” Phương Diệp Tâm lập tức lắc đầu. “Giống như Diểu Diểu nói, lần đầu gã còn chẳng thèm phản ứng gì, chứng tỏ gã không sợ trò này. Nếu chưa nắm thêm thông tin mà cứ mù quáng gia tăng áp lực, phần lớn vẫn vô dụng.”
Gặp phải kẻ biết chơi, chưa chắc đã bị dọa, có khi còn nhân lúc gây náo loạn mà tranh thủ lẩn trốn — phiền toái hơn nhiều.
Nhưng giờ thì khác rồi. Họ đã khoanh vùng được căn 1001, chỉ cần nhắm thẳng vào điểm này mà đánh.
Chỉ là còn một vấn đề khác. Cơ chế hoạt động của tủ lạnh giới hạn thời gian — họ chỉ có thể gửi thông điệp sau 8 giờ tối, còn bên nhận thì phải đến sau 2 giờ sáng mới thấy được. Một ngày chỉ một lần, hiệu suất quá thấp.
“Không gọi thẳng đồ trong tủ lạnh nhà gã được à?” Chung Diểu đề xuất. “Chỉ cần giới hạn phạm vi gọi hàng là căn 1001 chẳng hạn?”
“Không được. Gọi chủ động thì phải mô tả được hình dạng hoặc chức năng cụ thể. Chỉ dùng phạm vi thì không gọi được.” Phương Diệp Tâm lại lắc đầu.
“Vậy à…” Chung Diểu mím môi, cũng không nghĩ ra cách gì. Lâm Thương Thương thì như vừa nghĩ tới gì đó, vẻ mặt trở nên khó đoán.
“Khoan đã, đừng nói là từ trước tới giờ em chưa từng ra trạm lấy hàng ở ngoài khu chung cư nhé?” Cậu quay sang xác nhận với Phương Diệp Tâm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play