“…” Như thể đã hiểu ra điều gì đó, ánh mắt Phương Diệp Tâm lộ ra vài phần suy nghĩ. Nhưng gã không chờ cô đáp, đã tự mình tiếp tục:
“Bởi vì phân thân của tôi có giới hạn thời gian sử dụng. Khi thời gian trôi bình thường, một phân thân tồn tại được hai mươi phút đã là rất tốt rồi.
“Trung bình, mỗi phân thân tồn tại chưa tới mười lăm phút. Thân thể mà tôi đang dùng hiện tại là cái được gọi ra trễ nhất, cũng chắc chắn sẽ là cái biến mất cuối cùng. Khi trong căn phòng này chỉ còn lại tôi và cô—cô nghĩ cô còn có thể làm gì tôi?”
Gã vừa nói, như thể chợt nhớ ra điều gì đó khiến bản thân vui vẻ, nụ cười càng lúc càng rõ rệt. Nhưng ngay giây tiếp theo, lại thấy Phương Diệp Tâm như bừng tỉnh, đột nhiên búng tay cái "tách", chẳng thèm nhìn gã lấy một cái, trực tiếp cầm điện thoại lên gọi:
“Alo, Vân Tố phải không? Ừ, đến lúc rồi, bên anh ta không moi thêm gì được nữa đâu, em giao hàng đi. À đúng rồi, Diểu Diểu có ở đó không? Gọi cô ấy nghe máy hộ chị, nhớ đừng để cô ấy nhìn thấy màn hình.”
Nói xong, cô dừng lại một lúc. Rất nhanh sau đó, Phương Diệp Tâm lại cất tiếng, nói thẳng trước mặt gã: “Alo, Diểu Diểu. Không có gì đâu. Tớ chỉ muốn hỏi cậu một câu—cậu thấy bây giờ là mấy giờ rồi?”
…?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play