Đặc biệt là lúc này, mọi người đều không có ký ức của vòng trước, rất nhiều thông tin đều phải tự mình truyền đạt. Nếu chẳng may cô bé làm thiếu hoặc sai điều gì, còn người khác lại không tìm ra được manh mối tương ứng, vậy thì thật sự thà chết còn hơn.
May là Phương Diệp Tâm không hiểu sai ý, chỉ vỗ vai cô bé an ủi, không ngần ngại mà khen thêm một câu: "Em giỏi lắm." Vân Tố được dỗ đến mức vành tai đỏ rực. Cô bé nhớ tới vẻ mặt nghiêm trọng của Phương Diệp Tâm khi nãy, do dự vài giây, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà hỏi thêm một câu.
“...Cũng không có gì.”
Lần này, Phương Diệp Tâm không còn im lặng nữa, chỉ nhìn vào màn hình trước mặt, nhẹ nhàng nhắm mắt lại: “Chị chỉ là khi đang đọc những ghi chép này, đột nhiên nhớ đến bản ghi chép của Lý Mộng Hải.
Anh ta từng nhắc đến đặc tính của không gian dị thường do Quả Hạch tạo ra. Trong đó có một điều là, người điều khiển bị hạn chế rất nhiều, không thể mang theo hoặc sử dụng vũ khí sắc nhọn hay vũ khí gây thương tích, không thể thực hiện bất kỳ hành vi nào gây chảy máu... Nhưng đối với những người bị nhốt trong không gian đó, thì lại không có những hạn chế đó.”
Cô hơi nghiêng người, lật lại mấy tấm ảnh trước đó, giọng nói trầm xuống một chút:
“Nhưng không hiểu vì sao, trong nhật ký của Quả Hạch, chị lại không thấy mô tả nào tương tự.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT