“Sau đó, tôi lại trải qua hai lần lặp nữa. Cuối cùng cũng hiểu rõ tình hình hơn một chút.”
Vân Tố vừa nói vừa lau vụn bánh bên khóe miệng. Phương Diệp Tâm liếc nhìn túi bánh đã bị cô ấy ăn sạch, lặng lẽ ra hiệu cho Kiều Đăng Chí. Hắn thở dài, lại mang thêm một túi bánh mì tới.
Vân Tố cảm ơn một tiếng, không nhịn được liền xé ra ăn tiếp, vừa ăn vừa chia sẻ kinh nghiệm:
“Trước hết, tôi phát hiện, cái người tàng hình đó muốn giết tôi. Dù tôi có nói gì, nó cũng không thèm đáp. Tiếp theo, nó xuất hiện có quy luật: Khi tôi ở một mình trong không gian trống trải hoặc kín bưng, nó sẽ kéo tôi vào một không gian tương tự rồi bóp cổ tôi đến chết.”
Lúc đó, thật ra cô ấy cũng chưa nhận ra đó là “không gian khác” — cô ấy cứ nghĩ đấy chỉ là ảo giác. Cho đến khi cô ấy chuyển sang thân thể của Kiều Đăng Chí, nhìn mọi thứ từ góc nhìn của người thứ ba, cô ấy mới hoàn toàn xác định: Những gì từng xảy ra không phải là ảo giác, mà là bị kéo vào một thế giới khác thực sự.
Dù thế nào đi nữa, cái điểm mấu chốt “chỉ cần ở cùng người khác thì nó sẽ không ra tay” đã được cô ấy nắm chắc.
Từ vòng lặp thứ năm trở đi, cô ấy bắt đầu ứng phó rất có kinh nghiệm — ban ngày tìm chỗ đông người, ban đêm thì đến trung tâm suối nước nóng để ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT