Lâm Thương Thương bị tình huống làm cho không biết nên nghiêm túc hay buông xuôi, đành bất lực đặt túi rau lên bàn: “Chung Diểu đâu rồi?”
“Đang ngủ.” Phương Diệp Tâm vươn vai, “Tối qua cô ấy lại thức trắng, không ngủ thì ngất đấy.”
Cùng là người không ngủ tối qua, Kiều Đăng Chí ngay sau khi đổi hồn đã lập tức tiễn khách rồi đi ngủ bù, Lâm Thương Thương cũng tranh thủ về khách sạn nghỉ sớm. So với hai người đó, việc Chung Diểu thức cả đêm làm việc, còn gồng gánh tới tận chiều mới ngủ thì đúng là quá đỉnh.
“Sao giờ mới đi ngủ?” Lâm Thương Thương nhíu mày, nhìn đồng hồ đã ba giờ chiều, “Tới giờ nấu cơm tối rồi còn đâu.”
“Anh sinh hoạt kiểu ông nội à?” Phương Diệp Tâm không thương tiếc mắng một câu, rồi nhào vô lục túi rau. Vừa thấy có sườn, bắp và cà rốt – rất tốt, tối nay có canh sườn bắp để húp rồi.
Hài lòng bước ra, thấy Lâm Thương Thương vẫn còn liếc về phía phòng phụ, Phương Diệp Tâm búng tay gọi: “Được rồi, đừng làm phiền người ta ngủ—qua đây, có chuyện hỏi.”
Cô nhìn Lâm Thương Thương ngồi xuống, sắc mặt nghiêm túc hẳn: “Chuyện tối qua nhờ anh quan sát, có kết luận gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play