Miện Châu thứ sử Hà Nhậm Sơn đang thị sát thu hoạch vụ thu tại huyện Khánh An.
Mấy năm gần đây, ông ta rất cần cù trong chính sự. Chỉ tiếc tài năng có hạn, dân số Miện Châu vẫn không tăng trưởng nhiều. May mắn thay, năm nay mưa thuận gió hòa, lúa được mùa sản lượng thuế vụ tăng lên, lại có thể tính là một chiến công cho ông ta.
Tận mắt giám sát từng túi lúa được đưa vào kho và ghi chép cẩn thận, Hà Nhậm Sơn cảm thấy tâm trạng khá tốt. Hoàn thành chuyến đi này là ông ta có thể thảnh thơi hơn nhiều vào nửa cuối năm.
Tâm trạng đang thư thái, Hà Nhậm Sơn chẳng thể ngờ được rằng sáng hôm sau, khi còn chưa tỉnh hẳn, cửa phòng đã bị gõ dồn dập. Người đến không phải cấp dưới đi cùng ông ta đến Khánh An, mà lại là Võ Thành Hành, hộ vệ của con trai ông ta, người đáng lẽ phải ở lại châu thành!
"Ngươi làm sao vậy?" Hà Nhậm Sơn kinh ngạc nhìn hắn.
Trước đây Võ Thành Hành mở một tiêu cục ở Tuyên Châu. Vì đánh mất một món hàng quý giá mà lại không chịu bồi thường, hắn liền bị thương nhân kia dẫn người đến phá tan tiêu cục, còn loan tin khắp nơi, khiến Võ Thành Hành không thể nhận thêm việc. Bị cắt đứt đường kiếm sống, Võ Thành Hành tức giận đến mức đến tận nhà đánh gã thương nhân kia, suýt nữa lấy mạng người ta. Sau đó, vì không còn đường lui mà hắn được giới thiệu vào làm dưới trướng Hà Nhậm Sơn. Hà Nhậm Sơn nhận thấy mặc dù tính cách hắn còn bồng bột, nhưng võ nghệ thì quả thực cao cường, nên đã giúp hắn bồi thường và giao nhiệm vụ bảo vệ con trai mình.
Trong ấn tượng của Hà Nhậm Sơn, chỉ có Võ Thành Hành đánh người khác chứ chưa từng thấy hắn trong bộ dạng thảm hại thế này. Lúc này hắn phong trần mệt mỏi, tóc tai rối bời, trên mặt còn có vết bầm tím do bị đánh, trên áo quần còn in mấy dấu giày!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT