Trời đã về trưa, khô nóng không gió.
Hoa Nghi Xu hít thật sâu một hơi, dùng kỹ thuật diễn để kìm nén vẻ mặt dữ tợn của mình. Không giận, không giận. Hiện tại hắn là hoàng đế, ngươi là tiện dân. Một tiện dân như ngươi có gì mà so đo với hoàng đế chứ?
Dưới sự ám chỉ này, sự bất bình trong lòng nàng tan biến. Nàng hơi nghiêng đầu, lộ ra vẻ mặt tủi thân: “Vì sao?”
Tay Lý Du lưu luyến rời khỏi tóc nàng, nghe vậy chỉ lạnh lùng nhìn nàng một cái: “Chuyện quân tình không thể so với tình cảm nam nữ. Nàng mà còn hồ đồ nữa, thì không cần ở đây.”
Đây là… muốn đuổi nàng đi sao? Nàng cuối cùng cũng ý thức được sự lợi hại của hào quang nữ chủ. Rõ ràng nàng đã chiếm tiên cơ, vậy mà Lý Du vẫn nảy sinh tò mò với nữ chủ. Nàng quyết không thể đi, nếu không Lý Du mà thật sự phải lòng nữ chủ thì nàng biết tìm ai mà khóc đây? Vinh hoa phú quý, đứng trên vạn người của nàng đang nguy ngập a!
Hoa Nghi Xu thật sự đã chịu đủ những ngày tháng hạ cửu lưu. Khó khăn lắm mới nắm được cơ hội, sao nàng có thể dễ dàng từ bỏ? Nàng âm thầm cắn răng, để lộ vài phần bực bội trong lòng. Diễn kịch chính là chiếc mặt nạ treo trên mặt nàng, đeo nhiều năm như vậy, không phải nói tháo xuống là có thể dễ dàng tháo xuống. Nàng giờ đây nửa che nửa lộ, vừa cho Lý Du thấy sự "chân thật" hắn muốn, lại vừa chừa lại đường sống cho mình.
Ai ngờ, trong lòng Lý Du thế mà còn tủi thân hơn cả nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play