Sáng sớm hôm sau Tào công công đang ân cần hầu hạ Bệ hạ đứng dậy và đưa khăn lau mặt, liền nghe thấy giọng Thiên tử trầm thấp vang lên: “Nghe nói Hoa tiểu thư bị bệnh?”
Trong lòng Tào công công không biết là tư vị gì, thầm nghĩ: Bệ hạ ngài đã không vui lòng nạp Hoa tiểu thư, còn quan tâm nàng làm chi? Khiến chúng ta, những kẻ hạ nhân này, hiểu lầm ý của ngài cũng đã đành, nếu để Hoa tiểu thư biết thì chẳng phải lại làm tổn thương lòng người ta sao? Đáng thương nàng, một tiểu cô nương mồ côi không nơi nương tựa."
Trong lòng Tào công công thầm thở dài nhưng trên mặt vẫn ân cần đáp: "Bẩm Bệ hạ, Trương thái y nói Hoa tiểu thư bị bệnh là do mấy ngày qua mệt mỏi quá độ, chỉ cần uống chút thuốc và nghỉ ngơi nhiều hơn là sẽ không sao ạ."
Thiên tử gật gật đầu, không nói gì thêm.
Tào công công tưởng chừng mọi chuyện dừng lại ở đó, bèn sai đám tiểu thái giám dọn dẹp đồ rửa mặt rồi định truyền thiện, lại nghe Thiên tử mở lời: "Trẫm suy nghĩ kỹ rồi, Hoa tiểu thư vừa mới mất phụ thân không nơi nương tựa, để nàng một mình ở Nhạc Châu, e rằng bất cận nhân tình."
Trong lòng Tào công công kinh ngạc không khỏi ngẩng mắt nhìn Bệ hạ. Ông thấy vị Thiên tử trẻ tuổi vừa đi ra ngoài vừa nói chuyện, giọng điệu lạnh lùng, sắc mặt nặng nề không khác gì mọi khi, vẫn gương mặt lạnh lùng ấy, vẫn uy nghiêm ấy. Tào công công không đoán được tâm tư Thiên tử cũng không dám góp lời, sợ lại bị răn dạy như trước bèn thành thật đáp "Bệ hạ anh minh" rồi không dám nói thêm lời nào.
Thiên tử nghe vậy liếc ông một cái lạnh buốt, Tào công công vội vàng cúi đầu, không dám nói lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play