Đại quân tới quả nhiên khác biệt, chưa đầy một ngày đã giành lại được thành Nhạc Châu bị phản tặc chiếm đóng. Tên cầm đầu tự xưng Nam Bình Vương vẫn chưa chết mà bị treo ở gần cửa thành cho mọi người phỉ báng.
Còn Hoa Nghi Xu và An Mặc phải đợi đến khi mọi thứ trong thành được dàn xếp ổn thỏa mới được đưa vào.
An Mặc lần đầu tiên ngồi kiệu, tuy phải chen chúc với Hoa Nghi Xu trong một chiếc kiệu nhưng cũng cảm thấy vô cùng mới lạ, lúc thì sờ sờ bên trên, lúc thì sờ sờ bên dưới. Thế nhưng, sau khi sự hứng thú mới mẻ qua đi, nàng lại bắt đầu lo lắng. Nàng nhớ lại ánh mắt của tên thái giám chết tiệt hôm qua khi hắn nhìn các nàng, thật sự rợn người, giống như một oan hồn bị các nàng hại chết đang nhìn chằm chằm.
"Tên thái giám chết tiệt này không dễ đối phó chút nào," nàng đang định bàn bạc với Hoa Nghi Xu, thì phát hiện Hoa Nghi Xu đang vén rèm nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. An Mặc nhìn theo ánh mắt nàng, liền thấy gần cửa thành hỗn loạn, một người nam nhân cao lớn vạm vỡ, mặt đầy dữ tợn bị treo trên một cây cột, bộ râu lộn xộn che khuất nửa khuôn mặt, đang bị những bá tánh đi ngang qua chửi bới và ném đá.
An Mặc mặt đầy dấu chấm hỏi: "Đây là ai?"
Hoa Nghi Xu có chút kinh ngạc: "Ngươi không biết sao?"
An Mặc nghiêng đầu, trong ánh mắt như viết: "Sao ta lại biết được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play