Lúc này Hoa Nghi Xu đã bước vào chiếc lều lớn mà phó thống lĩnh cố ý sắp xếp cho nàng.
Đại quân còn chưa tới, hiện tại ở đây chỉ có vài chục người, là một trong những đội ngũ đi dọc dòng nước để tìm kiếm hoàng đế. Họ mang theo không nhiều đồ đạc, chỉ có thể dựng vài chiếc lều trại. Trong số đó, lều lớn nhất đương nhiên là dành cho hoàng đế, số còn lại hẳn là dành cho vài vị tướng lãnh. Việc nàng lại được chia một chiếc lều riêng khiến Hoa Nghi Xu rất bất ngờ.
Trước mặt mọi người đã xé quần hoàng đế, mà bề ngoài hoàng đế lại bình tĩnh, kỳ thực nội tâm đang gào thét như một nữ tử nhà lành bị cường đạo cướp đi sự trong trắng. Hoa Nghi Xu còn nghĩ mình sẽ bị giáng tội, không ngờ hoàng đế lại lặng lẽ rời đi, chưa đầy một canh giờ sau còn cố ý sắp xếp cho nàng một chiếc lều tốt như vậy. Nàng cứ nghĩ đêm nay mình vẫn phải ngủ ở sơn động cơ!
An Mặc tỏ vẻ hoàng đế thực sự quá hào phóng, lòng dạ rộng lớn, không hổ là nam thần trong cảm nhận của nàng.
Hoa Nghi Xu thì khẽ cười nhạt một tiếng. Nàng tin rằng chính vẻ đẹp khuynh đảo chúng sinh của mình đã khiến Lý Du nảy sinh lòng khoan dung. Nghĩ đến việc mình có thể nghe thấy tiếng lòng của Lý Du, Hoa Nghi Xu lúc này vẫn không kìm nén được sự kích động, gương mặt đỏ bừng dưới ánh đèn càng thêm xinh đẹp. Nàng nhìn về phía An Mặc. Hôm nay nàng đã sửa lại thân thế một chút, cứ tưởng An Mặc sẽ hỏi nàng nhưng không ngờ An Mặc lại vô tâm vô phế, sau khi thấy có lều trại để ở thì càng vui vẻ hát líu lo, vừa hát vừa sắp xếp chăn đệm, xong xuôi còn vẫy tay về phía Hoa Nghi Xu: "Mệt chết rồi phải không, mau đến nghỉ ngơi đi."
Hoa Nghi Xu không biết rằng, ngay từ đầu khi nàng sửa lại lời nói dối, An Mặc thực sự rất hoảng loạn, nhưng lại không thể lên tiếng cắt ngang, đều gấp đến độ không chịu nổi. Nàng không ngờ hoàng đế lại bình tĩnh chấp nhận thân phận của Hoa Nghi Xu, còn cố ý nói một câu "Ngươi yên tâm". Trời đất ơi! Lý Du trong truyện gốc vốn là một nam thần băng sơn, dù là khi đối mặt với nữ chủ ngay từ đầu cũng sẽ không nói thêm một chữ, không làm thêm một việc. Thế mà hắn lại vì an ủi Hoa Nghi Xu mà nói ra ba chữ "Ngươi yên tâm"!
Vì thế An Mặc đã hiểu, nỗi lo lắng của mình là thừa thãi. Mà cũng phải thôi, Hoa Nghi Xu thông minh hơn nàng ấy nhiều, việc nàng sửa lại thân thế chắc chắn có nguyên nhân. Nếu mình cứ đào bới truy hỏi đến cùng thì chẳng những gây phiền phức mà còn tỏ ra mình đặc biệt ngu ngốc. Hoa Nghi Xu là một người tốt bụng và xinh đẹp như vậy, nếu nàng phát đạt chắc chắn sẽ không quên mình, mình chỉ cần làm một tiểu tùy tùng xuất sắc là được!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT