Dù là tự mình ra đầu thú, cũng chẳng làm tổn hại chút nào đến thể diện của hoàng tộc.
Tú nương giận đến mức trong lòng sôi sục. Nàng thầm mắng:
“Kẻ xấu thì vẫn là kẻ xấu! Dẫu có ăn mặc tề chỉnh, nói lời văn nhã, thì tâm địa độc ác vẫn lồ lộ ra thôi!”
Thế nhưng đường cái hôm nay đông người quá thể. Nàng sợ bị chen lấn mà làm đổ mất mớ thuốc mà Như Uẩn cô nương đã khổ công điều chế, đành phải tạm gác cơn giận, rảo bước tới hiệu thuốc của Tôn tuần kiểm ở hẻm Từ Tân.
Quả nhiên nơi ấy nằm khuất trong con hẻm nhỏ, đến bảng hiệu cũng mờ nhòe, khó nhìn. Tú nương đi qua mấy lượt suýt nữa thì lạc mất.
May thay, chưởng quầy đang có mặt. Nàng vội bước vào, trình bày rõ sự tình, rồi lấy dược ra để trình lên.
Mấy gói thuốc đều do một tay Đặng Như Uẩn cô nương chế biến, hương sắc rõ ràng, hình dáng gọn gàng, ngay ngắn. Tú nương thì đã cải trang kỹ lưỡng, mặc áo dài gọn gàng, đóng vai nam tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT