Thành Ninh Hạ này cũng thật là chẳng yên ổn chút nào, ta mới đặt chân vào thành chưa được nửa canh giờ đã gặp binh biến, hồn vía còn chưa yên thì lại đói đến mức không ăn nổi một bữa cơm…”
Đặng Như Uẩn: “……”
Đằng Việt: “……”
Tiểu tử này, xem ra đúng là có phần xui xẻo.
Đặng Như Uẩn vội vã vắt khô chiếc khăn mặt ấm đưa cho hắn lau mặt, vừa thấy thân hình gầy guộc, chỉ có đôi mắt đỏ hoe tròn xoe là rõ ràng, trong lòng không khỏi chua xót. Nàng lại nhanh tay bưng mâm điểm tâm tới, dịu giọng dỗ dành:
“Không sao, không sao đâu. Về sau ngươi cứ ở lại Đằng phủ là được rồi, không cần chạy ra ngoài nữa. Ở đây có cơm ăn có áo mặc, sẽ không để ngươi chịu đói thêm lần nào nữa.”
Nói đoạn, hốc mắt nàng đỏ hoe, giọng cũng nghèn nghẹn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT