Trước kia khi còn làm quan ngoài biên cương, Đằng Việt chưa từng nhượng bộ đám thái giám trong triều, nhất là Chu Hàng – Đại Lý Tự thiếu khanh được ban lệnh đích thân tới điều tra. Cũng chỉ vừa rồi, Chu Hàng mang người đến Ngọc Tuyền doanh bắt người, cuối cùng cũng bị Đằng Việt thẳng tay đuổi đi.
Người ngoài nói, kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu. Nếu đã phản đối đám gian hoạn trong triều, thì Đằng Việt lại càng là viên tướng được Ân Hoa Vương – Chu Chấn Phiên trọng dụng.
Lúc này, Đằng Việt đích thân mang binh phù đến giao nộp, trên mặt là vẻ vui mừng lộ rõ, còn tự mình đến tận cửa thành đón Vương gia.
Chu Ý Kiều cũng theo phụ thân tới. Đến trước cổng, nàng thấy Đằng Việt hoàn toàn không mang binh khí, tiến lên hành lễ, rồi chắp tay nói:
“Lúc trước bị thương nơi biên ải, dạo gần đây lại thêm kinh hãi, nay chỉ mong Vương gia cho phép thần lui về phủ tĩnh dưỡng. Còn chuyện binh mã ở Ngọc Tuyền doanh, đành phiền Vương gia thay thần quản lý.”
Lời lẽ hắn không hèn mọn cũng chẳng kiêu căng. Chu Ý Kiều vốn nghĩ Đằng Việt nên dập đầu hành đại lễ, nhưng lại thấy phụ thân nàng không lấy làm phiền lòng, nghe nói hắn không còn ý muốn nắm binh quyền, liền càng yên tâm hơn.
Ân Hoa Vương gật đầu liên tục, ôn hòa đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play