“Hoa hoa này cho ngươi.”
Lăng Thụy vẫy vẫy tay nhỏ, tay nhỏ y nắm chặt một đống hoa hoa cỏ cỏ: “Đẹp lắm, cho ngươi hết nha.”
Lăng Dịch ánh mắt sâu kín nhìn y, ước chừng thả lỏng một hồi lâu, mới đứng dậy xuống giường.
Hắn đi giày, đến bên cửa sổ, mở cửa sổ ra.
Cái loại cửa sổ có thể lộ ra bóng người này, Lăng Dịch thề về sau mình thật sự không muốn thấy lại nữa.
Cửa sổ mở ra, một tiểu nhãi con càng rõ ràng hiện ra trong tầm mắt.
Tiểu nhãi con hồn nhiên không biết mình vừa rồi thiếu chút nữa dọa thân ca đến chết, y ngẩng khuôn mặt nhỏ mềm mềm, còn vô cùng vui vẻ mở miệng nói chuyện: “Tam ca, có hoa hoa bầu bạn, một lát nữa là ngươi ngủ được ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play