Lão bản tửu lầu nhận được câu trả lời, cũng không quấy rầy họ thêm nữa. Ông cúi chào một cái, rồi lui ra ngoài. Mộ Dung Húc nhìn bóng dáng lão bản tửu lầu, ban đầu muốn hỏi thêm điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Hắn đặt bé con trong lòng xuống giường, khi đắp chăn thì chần chừ một chút: “Cát Yến, người Tiểu Thất có hơi nóng, có cần đắp chăn nữa không?”
Cát Yến nghe vậy, vội vã đưa tay kiểm tra thân nhiệt Lăng Thụy. Thân nhiệt quả thực có hơi nóng, nhưng chưa đến mức phát sốt.
“Có lẽ là do buổi chiều ra ngoài phơi nắng.” Cát Yến nói, rồi đi ra cửa bảo tiểu nhị chuẩn bị hồ chè đậu xanh, lại lấy ra chiếc chăn mỏng mới trên giường, đắp cho Lăng Thụy.
Chăn mỏng đã đắp, Lăng Thụy vẫn thấy nóng mà đạp đạp đôi chân nhỏ mũm mĩm. Mộ Dung Húc nhanh tay lẹ mắt ấn chăn xuống, lúc này mới không để y đạp chăn ra: “Cát Yến, sao ta lại cảm thấy Tiểu Thất nhà ta đây, chỉ là mặt trông ngoan thôi vậy.”
Đỉnh đầu y là một khuôn mặt nhỏ ngoan ngoãn như vậy, vậy mà không chỉ làm hắn tiêu sạch tiền, còn khiến hắn phải hầu hạ đến giờ.
Cát Yến cười một tiếng, nói: “Lời này của thiếu gia, Quý phi nương nương cũng từng nói qua rồi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT