Đương nhiên, cho dù là người hoàn mỹ đến đâu, cũng chẳng thể làm vừa lòng tất cả, sự tình trên đời sao có thể vẹn toàn trăm bề. Thí dụ như, trên bàn tiệc lúc ấy còn có một vị vẫn im lặng ngồi đoan chính từ đầu tới cuối, không hề hé môi một lời — chính là Doãn thị, tam thiếu phu nhân của phủ Ninh Quốc Hầu.
Thấy Tưởng thị nhiệt tình mượn thế kết giao, Doãn thị chỉ khẽ cười lạnh, giọng mang ý giễu:
“Chà, khéo thật, ta xưa nay thể hàn, e rằng những thứ nguyên liệu đó chẳng dùng tới nổi đâu.”
Lời vừa nói ra, ánh mắt nàng lướt qua Tần Ngọc Lâu một cách lạnh nhạt, rồi lại liếc Tưởng thị với vẻ chẳng mấy thiện cảm, trong giọng nói rõ ràng có vài phần khiêu khích.
Tưởng thị nghe thế lại chẳng giận, chỉ quay sang Tần Ngọc Lâu chớp mắt cười, dịu dàng nói:
“Có người không biết nhìn hàng, lại là vừa vặn, phần nguyên liệu này cũng chẳng cần phải chia phần làm chi...”
Tần Ngọc Lâu nghe vậy, đưa mắt nhìn cả hai vị phu nhân một lượt, chợt có chút hiểu ra, tựa hồ giữa hai chị em dâu này đã sớm có hiềm khích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT