Trước đó không hề có dấu hiệu báo trước, vậy mà nay, tiết trời dần trở lạnh, đảo mắt một cái đã đến cuối năm.
Vào tháng Chạp, Tần Ngọc Lâu liền đem sổ sách trong tay giao lại cho Viên phu nhân. Cuối năm bận rộn trăm việc, nhưng Viên phu nhân lại một mực nghiêm khắc dặn dò nàng chỉ cần an tâm ngồi chờ xuất giá, mọi chuyện trong phủ không cần can thiệp nữa.
Của hồi môn đã lo liệu đâu vào đấy, sổ sách cũng giao cho người khác xử lý. Sau nhiều năm bận rộn không ngơi tay, giờ phút này Tần Ngọc Lâu rốt cuộc cũng được thong dong. Nhưng cũng bởi vì đã quen với cảnh lao lực sớm hôm, nên giờ phút rảnh rang này lại khiến nàng cảm thấy có chút lạ lẫm.
Mỗi sáng tỉnh dậy, việc đầu tiên vẫn là vô thức hỏi xem trong phủ có chuyện gì phát sinh, phải qua mấy ngày mới dần dần thích ứng được với sự thảnh thơi này.
Hôm nay trong phòng đốt địa long, ấm áp vô cùng. Tần Ngọc Lâu ngủ đến mức hai má phiếm hồng, chỉ cảm thấy đêm qua ngủ rất ngon, không mộng mị, so với ngày thường còn an giấc hơn mấy phần.
Vừa tỉnh dậy, đã thấy Phương Phỉ mang theo ý cười tiến vào bẩm báo — hóa ra đêm qua tuyết rơi.
Tần Ngọc Lâu nghe vậy lấy làm ngạc nhiên, liền xốc chăn ngồi dậy, chân trần dẫm lên thảm, bước thẳng về phía cửa sổ, vươn tay đẩy nhẹ, chỉ thấy ngoài kia tuyết trắng phủ kín đất trời, cả thế gian như được phủ một lớp lụa bạc óng ánh, đẹp không khác gì trong tranh thủy mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play