Bởi thế, Tần Ngọc Lâu đối đãi với Thích Tu lại càng thêm lãnh đạm.
Sự thay đổi này biểu hiện rõ nhất ở những lúc gặp mặt: nàng không còn xa xa hành lễ như trước, cũng chẳng vì chàng mà nở nụ cười nhàn nhạt thường thấy… Lại càng không có chuyện mỗi lời chàng nói ra, nàng đều ôn nhu đáp lại một tiếng: “Phu quân nói rất đúng.”
Thích Tu chỉ cảm thấy như thể vừa thở phào nhẹ nhõm, những ngày tháng khó nhọc ấy rốt cuộc cũng trôi qua được một khắc… tuy chỉ là một chút ít thôi.
Dù hiện tại mỗi lần thê tử nhìn chàng đều lạnh nhạt, thậm chí còn trừng mắt với chàng vài lần, Thích Tu vẫn cảm thấy như thế còn hơn cái kiểu “tôn kính nhau như khách” ngày trước kia.
Bởi vì, hắn… thật lòng có chút sợ hãi.
Đối mặt với bệ hạ, hắn có thể trấn định như núi, mặt không đổi sắc, nhưng chỉ riêng khi đến trước mặt thê tử…
Thực ra đêm ấy, cô nương tên Thiên Huệ chỉ nói với hắn bốn chữ: “Lì lợm la liếm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT