Lưu ý nếu có sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng 
Chú thích:  nên chú nhỏ vẫn còn nhỏ  sẽ xưng hô theo tuổi tác nha sẽ hạn chế theo vai vế 
Nghe xong những lời đó, Ngu Lệnh Ngôn đại khái đã hiểu. Cậu buông tay đang ôm cổ Yến Phi Vũ, nhìn thẳng vào Yến Trọng Tân: “Nếu ông không hài lòng với những gì bố ông để lại, tại sao lúc trước ông không nói ra? Ông không nói thì sao bố ông biết ông bất mãn?”

Yến Phi Vũ không hề bị lời của Yến Trọng Tân làm cho lung lay, ngược lại, anh đi thẳng vào vấn đề và chỉ ra lỗ hổng trong lời nói của hắn: “Ông nói ông nội để lại y quán cho bố tôi và chỉ cho ông hai mươi vạn.
 Nhưng tôi nhớ bố tôi tiếp quản y quán là vào những năm 2000, lúc đó hai mươi vạn không phải là một số tiền nhỏ. Còn căn nhà ông nội để lại cho ông, đó rõ ràng là một căn biệt thự ở khu nhà giàu, hiện tại trị giá lên đến mấy chục triệu. Số tiền ông nội để lại cho tôi chỉ hơn mười triệu một chút, ngay cả cộng thêm y quán cũng không đủ giá trị căn biệt thự của ông. Nói về bất công, rõ ràng ông nội đã thiên vị ông hơn thì có!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play