Dận Chân từ đầu đã không muốn đến, Dận Nhưng cũng chẳng cố khuyên thêm. Nào ngờ, hắn quay lưng bước đi thẳng về phía Cảnh Nhân cung, như thể cố ý giận dỗi mà quay lưng lại với Vĩnh Hòa cung.
Dận Nhưng hiểu rõ vì sao hắn lại như vậy.
Chuyện là trước đó, Huệ phi từng bóng gió nói rằng muốn đổi viện cho Đại A ca. Lời nói kia rõ ràng là muốn để Tứ đệ chủ động dâng viện nhường đường. Nhưng ai ngờ, Dận Chân suốt mấy ngày không hề có động tĩnh, còn hắn — Dận Nhưng — cũng không mở miệng can thiệp. Loại chuyện uất ức này, chẳng lẽ còn phải ấn đầu đệ đệ mình xuống mà bắt phải hầu hạ đại ca như thể đại ân đại đức? Hắn không phải hạng người lòng dạ hẹp hòi như thế.
Ai dè chưa qua hai ngày, Huệ phi đã mang lễ vật đến Vĩnh Hòa cung thăm Thập Tứ A ca. Rồi chẳng bao lâu sau, Đức phi liền gọi Dận Chân về dùng bữa, tiếp đó, Tứ đệ lại chủ động đi tìm Đại ca.
Không ai biết Đức phi đã nói gì với hắn, mà có thể khiến người luôn lạnh nhạt như Dận Chân lại thay đổi đến như vậy.
Dận Nhưng âm thầm suy nghĩ, rõ ràng Dận Chân là con ruột của Đức phi, thế mà bà lại lấy chính nhi tử của mình để làm bàn đạp tạo quan hệ với người khác? Nhất là khi trước, quan hệ giữa Huệ phi và Đức phi cũng chẳng mấy hòa hợp. Nay lại bày ra dáng vẻ thân thiết hòa thuận, là muốn cho Hoàng a mã xem ư? Hay là có mưu toan nào khác?
Dận Chân vốn là người kín đáo, không hề nhắc một lời bất mãn về mẹ ruột. Nhưng nhìn bộ dạng mấy ngày nay mặt mày u ám, ai mà không biết trong lòng hắn đang chất chứa khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT