Vừa bước chân qua ngưỡng cửa, Dận Nhưng đã bắt gặp hình ảnh Minh Châu đang cung kính dâng chén thuốc cho Hoàng thượng. Ánh mắt hắn chỉ thoáng qua một cái, bước chân khựng lại chốc lát rồi nhanh chóng khôi phục vẻ bình thản thường ngày. Hắn vội vàng quỳ xuống trước giường bệnh, cúi đầu hành lễ:
“Dận Nhưng tham kiến Hoàng A Mã, nhi tử xin dâng lời thăm sức khoẻ.”
Minh Châu xưa nay vốn là kẻ tâm tư sâu kín, lại được Hoàng A Mã hết mực tín nhiệm. Dận Nhưng dù có tức đến nghiến răng cũng không thể vạch trần âm mưu trong mộng kia. Nếu không vì thời cơ chưa đến, hắn đã sớm muốn tung một quyền vào cái gương mặt luôn mang vẻ tươi cười ẩn chứa dao găm kia rồi.
Khang Hi thấy hai nhi tử của mình trở về trong bộ dạng lấm lem đất cát, trên người vương đầy dấu tích mỏi mệt, nhất là Thái tử còn đi lại chật vật, không khỏi xót xa, vội vàng chống tay ngồi dậy:
“Bảo Thành, chân con bị làm sao thế này?”
“Bẩm Hoàng A Mã, nhi tử không sao. Trên đường về gặp phải bọn đạo tặc cướp bóc, ngựa kinh hãi khiến chân con bị trật. Vì vậy mới đến chậm, mong Hoàng A Mã trách phạt.”
Dận Nhưng vừa nói, vừa chống chân khập khiễng đi tới bên giường. Nhìn thần sắc tiều tụy, hơi thở suy yếu của Hoàng A Mã, mắt hắn đỏ lên, vội quỳ xuống dập đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT