Khang Hi thoáng suy nghĩ, chợt cười nói:
“Trẫm nhớ rõ Thái tử phi có ba huynh đệ, ngoài Phú Đạt Lễ và Khánh Đức, chẳng phải còn một tiểu đệ tên Quan Âm Bảo sao? Nếu muốn bổ sung, chẳng bằng cả ba đều cho nhập vào thì hơn.”
Dận Nhưng nghe vậy không khỏi dở khóc dở cười, dịu giọng bẩm:
“Hoàng A Mã, người nhớ nhầm rồi. Quan Âm Bảo năm nay vẫn chỉ mới mười mấy tuổi, còn là tiểu hài tử thôi.”
Khang Hi bật cười ha hả, hồi tưởng:
“Đúng, đúng! Năm ấy trẫm nam tuần, Thạch Văn Bính ôm hài tử đến xin trẫm ban tên. Hài tử ấy sinh non, lại lọt lòng nơi chùa miếu, thân thể gầy yếu. Trẫm thương tình, bèn ban tên Quan Âm Bảo, ý muốn bảo hộ che chở. Khi đó còn quấn tã, nay đã thành thiếu niên rồi!”
Từ giận chuyển sang vui, Khang Hi lại chậm rãi hoài niệm, Dận Nhưng thuận theo mà lắng nghe, cố ý khơi thêm vài lời tốt đẹp về Thạch Văn Bính. Sau cùng, Hoàng thượng thở dài, kể rõ nguyên do tử vong của vị lão thần:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play