Hồng Đăng mừng rỡ khôn xiết, thân thiết ôm lấy đồ đệ, giọng cười sang sảng:
“Lư Nhi ngoan, quả thật không phụ lòng sư phó thương yêu ngươi. Lần này ngươi lập công lớn, về sau sư phó được Thái tử phi coi trọng, ngươi tất cũng được hưởng lây phúc phần. Ấy… mà chân ngươi làm sao vậy?”
Lư Nhi nhỏ giọng thưa:
“Khi nãy có một vị cô cô tặng ta túi tiền, ta không dám nhận, lúc lui ra lại vấp ngã mà trẹo chân.”
“Ngốc tử! Có gì mà không dám nhận chứ!” Hồng Đăng vừa tiếc nuối, vừa hối hận. Nếu khi đó chịu nhận, chẳng phải đã có bằng chứng lui tới hay sao. Dù vậy, việc có được tin tức này đã vượt ngoài mong đợi của hắn. Thái tử phi hóa ra còn chủ động và sốt sắng hơn cả hắn tưởng. Phen này, hắn quả thực như bước lên bậc thang thông thiên.
Trong lòng vui mừng đến đỏ mặt tía tai, Hồng Đăng sai Lư Nhi đi đun nước nóng. Đợi đem chậu nước vào, hắn lại chẳng cần hầu hạ, chỉ khoát tay cho đồ đệ lui ra nghỉ ngơi, còn ban thưởng thêm một lọ dược dầu để thoa chân.
Lư Nhi cười hì hì lĩnh mệnh. Song vừa ra khỏi cửa, hắn đã đau đến nhe răng trợn mắt. Vén ống quần lên, cả mắt cá sưng tím bầm như màn thầu, rõ ràng không thể chỉ do vấp ngã mà nên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play