Dận Nhưng nhìn mấy hài tử, trong lòng chợt sinh cảm khái.
Có A Uyển quan tâm dạy dỗ, lại có tiên sinh nghiêm khắc chỉ bảo, vậy mà mỗi đứa lại mang một tính tình riêng, hắn thực sự khó mà lý giải.
Chỉ có thể than rằng trời sinh vốn dĩ đã bất đồng. Dận Nhưng khẽ thở dài, trong mắt vẫn không giấu được đôi phần tiếc nuối:
“Nếu như Hoằng Huyên có thể hòa cùng tính khí Ngạch Lâm Châu đôi chút, vậy thì càng thêm hoàn mỹ. Nay cưỡi ngựa, bắn cung của nó thế nhưng còn chẳng bằng tiểu muội.”
Ánh mắt hắn khẽ rơi xuống, dừng lại nơi thân ảnh nhỏ bé – Hoằng Triết, đứa trẻ mới vừa đầy hai tuổi. Thân hình bé bỏng, cả người lấm lem như bị ném vào thùng màu ngũ sắc, nếu để lạc trong vườn hoa e rằng khó lòng phân biệt.
Tiểu hài tử ấy tính tình khó đoán, lúc thì an tĩnh đến độ tự mình dọn ghế nhỏ, ngồi cả ngày ngắm đàn kiến, lúc lại ríu rít theo sau Ngạch Lâm Châu mà reo hò náo loạn.
Nhưng có một điều khiến người khác phải kinh ngạc – trí nhớ của nó đặc biệt xuất chúng. Chỉ cần nghe qua một lần, đi qua một chỗ, liền nhớ mãi không quên. Ngay cả dãy nhà phía sau có bao nhiêu nô bộc, tên tuổi từng thái giám, cung nữ quét tước, đều có thể kể vanh vách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT