Trình Uyển Uẩn chẳng buồn tranh luận với nam tử Đại Thanh này về mấy chuyện đại cục hay phép tắc hoàng triều, bèn tìm lối nhẹ nhàng hơn để phản bác:
“Công chúa triều ta từ xưa đều gả về Mông Cổ hòa thân, nếu không cao lớn, khỏe mạnh, chẳng phải để mặc ngạch phụ sau này bắt nạt sao? Thiếp còn đang định đợi Lâm Châu trưởng thành, để chàng dạy con bé cưỡi ngựa, bắn tên nữa kia! Nếu có thể tìm thêm một sư phụ giỏi quyền cước, học chút công phu để cường thân kiện thể thì càng tốt, nhỡ đâu gặp phải ngạch phụ không ra gì, Lâm Châu nhà ta còn có thể đấm hắn rụng hết cả răng!”
Thật ra, trong lòng Trình Uyển Uẩn vẫn luôn có suy nghĩ riêng về việc hòa thân với người Mông Cổ. Trước hết, thánh chỉ của Khang Hi hoàng đế nào phải muốn chống là chống được? Hơn nữa, nàng là nữ nhi của Thái tử, thân phận ấy so với những vị tôn nữ khác cũng cao quý hơn vài phần, có lẽ Khang Hi cũng sẽ không dễ dàng gả nàng ra ngoài. Nhưng lỡ đâu, mọi chuyện không như ý…
Vì thế, nuôi dạy hài tử có thể đứng vững bằng chính đôi chân mình là chuyện vô cùng quan trọng.
Công chúa triều Thanh há phải đều là hạng yếu đuối nhu nhược? Vinh phi sinh được Vinh Hiến công chúa, hai năm trước đã gả cho Ô Nhĩ Cổn – hậu duệ bên ngoại của Hoàng Thái Cực, người Mông Cổ bộ Ba Lâm. Nghe nói, vị ngạch phụ này thân hình cao lớn vạm vỡ, một quyền có thể đấm chết cả một con cừu. Thế nhưng, Vinh Hiến công chúa chẳng những không oán than lấy nửa lời, lại còn thích ứng rất nhanh với cuộc sống trên thảo nguyên, tự do tự tại như cánh chim giữa trời xanh.
Nghe nói Ô Nhĩ Cổn vô cùng kính trọng công chúa, ngày nào cũng dắt nàng cưỡi ngựa săn ưng khắp vùng đồi núi.
So với nàng ấy, Đoan Tĩnh công chúa lại có phần yếu mềm, tính tình văn tĩnh, nghe đâu lần trước hồi kinh, mới trông thấy Bố quý nhân đã suýt khóc òa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT