Trời vừa rạng sáng, tiếng gà gáy còn văng vẳng giữa màn sương lạnh, Hoàng Thượng đã thức dậy. Ngài lập tức ra ngoài vận động nửa canh giờ quyền cước, sau đó rửa mặt, thay y phục đơn giản, ngay cả điểm tâm cũng chưa dùng đã vội vã triệu kiến các thái y tới bắt mạch cho Thái tử Dận Nhưng.
Khang Hi nghiêm túc lắng nghe kết luận, rồi lại cùng các ngự y thảo luận phương thuốc thật kỹ. Trong lòng lo lắng, e rằng các thái y vì sợ trách nhiệm mà không dám dùng thuốc mạnh, chọn đại vài vị dược liệu bình thường cho xong, ngược lại làm lỡ mất thời cơ trị bệnh, nên đích thân cân nhắc phương thuốc kỹ càng mấy lượt. Sau đó, ngài còn sai Lý Đức Toàn tự mình tới Ngự Dược Phòng trông chừng quá trình bốc thuốc, không cho xảy ra nửa phần sai sót.
Khi thuốc được dâng lên, Hoàng Thượng nhìn con trai uống cạn chén thuốc, mới đưa tay sờ trán hắn lần nữa. Cảm thấy đã bớt nóng, ngài mới khẽ gật đầu, giọng hòa hoãn:
“Trẫm thường cho các con cưỡi ngựa, luyện võ, học tập chẳng qua cũng là để các con cường kiện thân thể. Nay xem ra ngươi cũng không phụ lòng trẫm dạy dỗ, thân cốt còn coi như rắn rỏi. Ngươi xem, sốt đã rút xuống rồi.”
Dận Nhưng sắc mặt vẫn còn nhợt nhạt, song khi nghe Hoàng A Mã nói vậy, hắn miễn cưỡng mỉm cười:
“Tất cả là nhờ người dạy dỗ ân cần…”
Hắn vừa tỉnh lại, chỉ uống được vài hớp nước cháo loãng. Do nghẹt mũi và ho nhiều, đầu lưỡi mất hết vị giác, càng không muốn ăn gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play