Đại Phúc Tấn tức đến choáng váng, đầu óc quay cuồng, nghĩ đến vừa rồi mình phải tự mình tới đón tiểu cách cách của Thái tử… trong lòng càng thêm uất ức, cay xót đến tận tim gan.
Nhớ lại thuở mới tân hôn, được một hai năm thôi mà Đại A Ca đã đâu có dịu dàng săn sóc như vậy! Đúng là… người so với người, tức chết người mà!
Trong xe, Trình Uyển Uẩn nhẹ nhàng tựa vào ngực Thái tử, cảm nhận hơi ấm quen thuộc từ người chàng, cả hương vị nhàn nhạt như trầm hương thoảng bên tai, khiến lòng nàng dịu lại.
Nàng đưa tay, khẽ chạm vào bắp tay rắn chắc của chàng – thon dài, mạnh mẽ, cứng như thép được tôi qua bao trận gió sương.
Trời tuy đã tối, chẳng ai nhìn thấy, nhưng chỉ cần sờ một cái, nàng cũng có thể tưởng tượng rõ ràng từng đường nét cơ thể kia rắn rỏi đến nhường nào…
Bỗng chạm phải ánh mắt nghiêm nghị của Thái tử đang nhìn mình, nàng vội rụt tay về, hai má đỏ hây như hoa đào đầu xuân.
Hừm, thật là keo kiệt! Bây giờ nàng mang thai, thân thể không thể ăn "thịt", vậy mà sờ một chút cũng bị nhìn như muốn nuốt sống!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play