Dưới ánh trăng, côn trùng rì rào, gió nhẹ khẽ lướt, Trình Chiếu thu tay, ôn tồn nói:
“Đêm đã khuya, nàng mau trở về nghỉ ngơi.”
Khương Họa cúi đầu, trên mặt nóng bừng như có lửa, giữa mày vừa bị hắn điểm qua như còn vương ấm. Nghe hắn nhắc, nàng lại giả như không nghe thấy, mũi giày nhỏ dẫm đất xoay xoay, cọ tới cọ lui, không chịu rời đi.
“Chàng nghĩ biện pháp gì vậy?” Nàng giả bộ tò mò hỏi, như thể thật sự không hề muốn đi.
Trình Chiếu không nhịn được mỉm cười, ngẩng đầu nhìn trời đêm đầy sao. Tinh quang dày đặc như mực, ánh trăng nhu hòa khiến thần sắc hắn thoạt nhìn càng thêm dịu dàng. Khóe môi cong cong, bất luận ai thấy cũng biết tâm tình hắn rất tốt.
“Đợi sự thành, ta sẽ nói cho nàng.” Hắn không đáp thẳng, chỉ cúi đầu trông thấy nàng không ngừng xoa tay vì lạnh. Hắn muốn giơ tay sưởi cho nàng, nhưng ngẫm đến hộ vệ Khương phủ nghiêm cẩn, rốt cuộc đành thôi. Nghĩ một hồi, hắn lấy ra một mảnh giấy nhỏ từ tay áo.
Khương Họa ngẩng đầu nhìn chăm chú, chỉ thấy tay hắn trắng trẻo thon dài như trúc, dưới ánh trăng lại như ngọc lạnh, thật sự khiến người nhìn ngẩn ngơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play