“Đúng rồi,” Thanh Anh chợt nhớ ra, “Vinh thúc còn nói, lần này lời đồn về lang quân e là có liên quan tới phủ Thừa tướng.” Thanh Anh nhíu mày, đậy hộp lại, thần sắc khó chịu: “Cũng không biết có thù oán gì lại bịa đặt lang quân như vậy, thật khiến người giận dữ."
Khương Họa bừng tỉnh đại ngộ, khó trách a huynh không để nàng biết chuyện. Khương gia cùng Dương gia vốn không có thù oán sâu nặng, ngoài việc hôn sự của Đại Đường tỷ, thì chỉ còn lại chuyện Dương Thừa tướng từng có ý định để Dương Hạc Tri định thân với nàng. Lời đồn lần này nhằm thẳng vào a huynh và a phụ, như thế hẳn do nàng mà ra.
Đa phần chính là Dương Thừa tướng bị a phụ cự tuyệt, mất hết mặt mũi, trong lòng sinh oán, nên mới trả đũa như vậy.
Việc này tuy nói bắt nguồn từ nàng, nhưng xét kỹ cũng không phải lỗi nơi nàng. Khương Họa cảm thấy lùi cũng không được, tiến cũng không xong, chỉ có thể làm như không biết. Lúc trước nàng còn nói chắc như đinh đóng cột rằng bản thân không rảnh viết thoại bản, lúc này lại linh cảm tràn đầy, lập tức sai Thanh Anh chuẩn bị bút mực, một phen chắp bút, quyển Ngọc phiến công tử săn diễm ký lại được thêm vào một đoạn mới.
Trong truyện, Ngọc phiến công tử cùng Giáp cô nương hẹn hò, vô tình bị Ất cô nương bắt gặp, hai nàng đều ghen tuông quá độ, công tử không thể chối bỏ bên nào, thật là tình thế nan giải.
“Ngày mai ngươi lại đi một chuyến, đem cái này giao cho Vinh thúc.” Khương Họa xoa xoa cổ, viết quá lâu thành thử mỏi mệt, nàng học hành cũng chưa từng nghiêm túc đến vậy.
Thanh Anh lĩnh mệnh. Vừa mới thu bản thảo xong, ngoài cửa vang lên thanh âm Lý thị:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play