Khương Họa chấn động, chợt tỉnh ngộ: hoá ra là có chuyện như vậy. Nhưng mẫu thân nói phụ thân “việc lo lắng sắp thành sự thật”, không lẽ là chỉ nàng? Lập tức trong lòng nàng sinh ra một tia bất ổn, thần sắc cũng nghiêm lại, ngồi ngay ngắn chờ nghe.
Chỉ tiếc Lý thị không chịu buông tha, nói thẳng:
“Tụ Chi không có gì, ngược lại là con, đường đường nữ nhi, khiến cho phụ thân con phải lo lắng.”
Khương Họa mím môi, giọng mang theo vài phần trách cứ:
“Chuyện của con đâu gấp gáp gì, trọng yếu là a huynh. Nếu thật có lời đồn như thế, chỉ sợ tổn hại không chỉ huynh ấy, còn liên lụy cả phụ thân. Người đứng sau lưng tung lời ấy, rõ ràng là tâm địa ác độc. Nhưng gần đây a huynh đi lại thân mật cùng ai? Người ta đường đường là một lang quân, lại bị mang đồn thổi, thật quá đáng."
Khương Vanh bị nàng kéo suy nghĩ sang hướng khác, vuốt râu trầm ngâm:
“Lang quân ấy, các ngươi đều biết, chính là người lần trước đến phủ làm khách, Minh Tuyên. Lời đồn kia còn chưa bắt được kẻ phát tán, chờ ngày mai ta tự đi điều tra một phen. Ta cũng muốn xem thử lời đồn đó là nhằm vào Tụ Chi, hay là nhằm vào ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT