Khương Họa lên xe ngựa rồi vẫn còn ngây người, trong lòng hỗn loạn chưa rõ. Vừa nãy tựa hồ nàng bị trúng kịch bản?
Bánh xe ngựa chầm chậm lăn trên đường đá, bên ngoài mưa đã nặng hạt hơn. Nàng vén một góc mành xe, thấy Trình Chiếu vẫn đứng bên cạnh xe ngựa, tay trái cầm ô, tay phải cẩn thận che chở chiếc đèn con thỏ trong lòng bàn tay.
Nghe tiếng mành vén, hắn ngẩng đầu nhìn lên. Khương Họa bất giác nín thở, đối diện với một dung nhan như họa, quả là đòn chí mạng. Nàng cố gắng giữ vững tinh thần, mở miệng hỏi:
“Ngươi từng nghe qua Tần Tiểu Uyển chưa?”
Trình Chiếu sững người một thoáng, chợt nhớ ra điển tích liên quan: nghe đồn Tần Tiểu Uyển là ái nữ của trọng thần tiền triều, lại tư tình với một thư sinh nghèo túng. Phụ mẫu không thuận, hai người đành chia ly, mỗi người thành hôn một nơi. Tần Tiểu Uyển vào cửa thế gia, phú quý cả đời; thư sinh cũng lấy hiền thê, thành lương duyên.
Dĩ nhiên, điển tích này chẳng qua là lời truyền miệng đầu đường cuối ngõ, không thể khảo chứng. Người đời chỉ mượn đó để cảm khái một câu: Hôn sự, chung quy nên môn đăng hộ đối.
Khương Họa tự biết bản thân là có tư tâm. Ban đầu nàng chỉ vì tránh xa cốt truyện, nhưng nay… lại thật lòng hy vọng Trình Chiếu có thể sống một đời bình an, thuận lợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT