Trình Chiếu một mực thành thật đáng tin, trịnh trọng cất lời: “Không được, ngự y dặn dò, khẩu vị phải thanh đạm, chờ nàng khỏi bệnh, muốn ăn gì liền ăn cái đó.”
Khương Họa chu môi, tủi thân nói: “Nhưng ta đói."
Trình Chiếu thuận theo: “Vậy ăn thêm một chén, một chén quả thật ít quá.”
Khóe miệng Khương Họa nhếch lên, đột nhiên nghiêng người tới, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn. Cháo loãng còn chưa lau khô trên môi, đã bị nàng tùy ý cọ qua, dính lên miệng Trình Chiếu. Hắn cũng không giận nàng, để mặc nàng náo loạn, đợi nàng lui về, mới đưa đầu lưỡi khẽ liếm một vòng, động tác ám muội ấy rơi lên dung nhan như ngọc, mơ hồ mang theo vài phần không thể kiềm chế.
“A Ninh, ngoan một chút.”
Khương Họa phồng má trừng hắn: “Ta đã rất ngoan rồi, không ngoan chính là hài tử trong bụng này nè, nó nói nó đói.”
Nàng chỉ bụng mình, Trình Chiếu hiếm khi lộ thần sắc thất thố, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc. Khương Họa chưa từng thấy qua hắn như vậy, bèn phất tay trước mắt hắn: “Phu quân của ta choáng váng rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT