Gió lạnh thổi qua, khí tức vắng lặng lan tràn khắp Khương phủ, Khương Họa mẫn cảm, sớm đã nhận ra trong gió ẩn tàng một tia căng thẳng, như thể chỉ cần sơ ý, sẽ đánh vỡ bầu không khí vốn yên ổn.
Mấy ngày tiếp theo, nàng cũng không thấy a phụ cùng a huynh xuất hiện trên bàn cơm, nàng muốn tìm hiểu chút tin tức về Trình Chiếu, lại hoàn toàn vô vọng. Khó khăn lắm mới nhớ ra Vinh thúc xưa nay giỏi hỏi thăm tin tức, nàng bèn sai Thanh Anh đi một chuyến, nào ngờ Vinh thúc cũng không ở nhà.
Trong khoảnh khắc ấy, dường như hết thảy người bên cạnh đều có chuyện riêng cần làm, chỉ có nàng là bị ngăn cách bên ngoài, muốn giúp cũng không giúp được gì.
May thay Trình Chiếu để lại cho nàng mấy quyển thoại bản. Nàng đọc xong rồi viết thêm cảm tưởng, một chút cũng không thấy nhàm chán.
Cứ như vậy lặng lẽ trôi qua nửa tháng, nàng đã viết được một xấp dày, cất vào một chỗ gần như có thể thành một quyển Yêu Sinh mới.
Đối với điều này, Khương Họa gọi đó là kết tinh của trí tuệ và tình cảm. Nàng còn cẩn thận viết tay một phần khác, chuẩn bị cho Trình Chiếu xem. Từ sau khi biết được Trình Chiếu lặng lẽ thu giấu không ít vật nhỏ của nàng, nàng liền thường cố ý lưu lại vài món, để làm phong phú thêm tiểu tư khố của hắn.
Một lần bị Đại đường tỷ bắt gặp, nàng còn chưa kịp giải thích, đã nghe Đại đường tỷ trêu ghẹo: “Muội quá nuông chiều hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT