Vệ Nguyên bị Trình Chiếu kéo ra từ trong chăn ấm, cùng nhau đến địa lao. Sắc mặt hắn âm trầm, vừa xoa mi tâm vừa tựa vào vách đá, ánh mắt dừng lại ở góc tường tối tăm, chăm chú nhìn bóng người không rõ sống chết kia.
“Đó là Thục quốc công chúa?” Hắn hứng thú hỏi.
Trình Chiếu đưa lưng về phía hắn, đang suy nghĩ nên chuẩn bị hình cụ gì, nghe vậy cũng không quay đầu, chỉ đáp: “Là một vị công chúa có y thuật trác tuyệt.”
Người ở góc tường tựa hồ nghe thấy hai người nhắc đến mình, liền run rẩy thu người lại.
Vệ Nguyên nhướng mày, cười như có như không: “Ngươi nhìn ngươi kìa, ngoài mặt phong nhã, ai ngờ sau lưng lại là kẻ dám bắt cóc công chúa một nước? Chậc chậc, mặt người dạ thú. Khương cô nương có biết ngươi là hạng người này không?”
Hắn phải nói, gần đây hắn càng lúc càng chướng mắt Trình Chiếu, hễ có cơ hội là châm chọc đôi câu. Quả nhiên Trình Chiếu nghe xong, thoáng dừng tay, sau lại lấy một loại khẩu khí kỳ dị pha lẫn tự đắc nói: “Nàng biết. Nàng nói nàng yêu ta.”
Ý tứ là, nàng biết ta tàn nhẫn, là mặt người dạ thú, nhưng vẫn nguyện yêu thương ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT