Trình Chiếu phủi tay áo, trong lòng âm thầm cười lạnh: rốt cuộc vẫn sơ suất chồng chất, vị Thục quốc công chúa kia, thực sự coi thiên hạ toàn ngốc tử.
Hắn trời sinh mẫn cảm, từ lần đầu gặp mặt đã nhìn ra Triệu Cẩm cao cao tại thượng. Khi đó hắn cũng không để tâm, dù sao trên đời, người như vậy cũng không hiếm, chẳng hạn như đại bá phụ của A Ninh, Phụ Quốc công Khương Tranh, ánh mắt nhìn hắn cũng tựa như nhìn con kiến hôi.
Triệu Cẩm là công chúa một nước, đối mặt thứ dân liền có vẻ cao ngạo, cũng có thể miễn cưỡng lý giải.
Thế nhưng không bao lâu sau, hắn đã nhận ra trong đó có điều không hợp lẽ thường. Cái gọi là "liếc người bằng nửa con mắt" kia của Triệu Cẩm, không đơn giản bởi thân phận công chúa, mà từ trong xương tuỷ phát ra một loại khinh bạc, tựa hồ bễ nghễ cả thiên hạ, vượt trên vạn vật.
Theo lời Vinh thúc, nàng đối với cả Thục Hoàng cũng mang thái độ tương tự.
Điều ấy không hợp đạo lý. Sự tín nhiệm của Thục Hoàng mới là căn nguyên để nàng có thể yên ổn sống ở hậu cung Thục quốc. Không có Thục Hoàng, nàng chẳng là gì cả.
Bởi vậy có thể khẳng định: Triệu Cẩm còn chỗ khác để dựa vào. Nhưng cũng không vội. Thời gian dư dả, hắn chờ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT