Vệ Nguyên rốt cuộc cũng mặt dày mày dạn cọ được một bữa cơm, suốt cả quá trình đều bình tĩnh dùng bữa dưới ánh mắt lạnh như sương của Trình Chiếu, lại còn thản nhiên sai tiểu nhị dâng lên một ấm trà hảo hạng.
Khương Họa nhìn đến tức ngực, hôm nay nàng ra cửa vội vàng, chưa kịp mang theo bạc, bữa cơm này chỉ đành để Trình Chiếu chi trả, bởi thế cũng không dám chọn món nào đắt đỏ.
Ai ngờ Vệ Nguyên còn thong thả hơn nàng, toàn gọi món đắt đỏ, lại còn muốn dùng trà Long Tỉnh thượng hạng, thật khiến người ta tức nghiến răng.
"Khương cô nương, vì sao lại nhìn ta như vậy?" Vệ Nguyên vừa quay đầu liền bắt gặp ánh mắt như dao của Khương Họa, bèn mỉm cười, "Là vì ta ăn quá nhiều?"
Còn biết mình là đồ tham ăn! Khương Họa cười nhạt: "Vệ công tử quả có khẩu vị không tệ."
Trình Chiếu rót cho nàng một ly trà, dùng tay thử độ ấm bên vách chén, rồi mới đẩy đến trước mặt nàng: "Đừng cùng hắn so đo, đã mấy ngày hắn chưa được bữa cơm tử tế."
Cũng bởi lẽ đó Trình Chiếu mới chịu để Vệ Nguyên cọ bữa này, bằng không sớm đã đuổi đi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play