Khương Họa gật đầu đáp: “Đúng thế, chỉ chưa rõ cụ thể là cầm, kỳ, thư, họa hay trò gì khác. Ta nghe nói trên núi Lạc Hà có một trại nuôi ngựa, trưởng công chúa nuôi không ít hảo mã ở đó, nói không chừng là đua ngựa cũng nên.”
Nàng thuận miệng nói qua, Trình Chiếu lại mang sắc mặt nghiêm túc: “Nếu nàng muốn đi, nhất định phải ngoan ngoãn đợi yến, tuyệt đối đừng hiếu kỳ đi tới trại ngựa. Ngựa dẫu hiền lành, nhưng cũng có con dã tính khó thuần, cẩn thận một chút vẫn hơn.”
Khương Họa ngoan ngoãn gật đầu, nàng không ham cưỡi ngựa, vừa rồi nhớ đến lời đồn trên núi Lạc Hà có mã trại, trưởng công chúa lại rất thích cưỡi ngựa, nên nàng mới đoán bừa như vậy. Nàng từng cảm thán, quý nữ phương Bắc như Tần quốc, từ nhỏ đã học cưỡi ngựa bắn cung, trưởng công chúa nếu thật gả sang đó, chưa hẳn đã là điều xấu. Lấy mưu lược cùng thủ đoạn của trưởng công chúa, tất có thể đứng vững gót chân ở đất khách.
Yến hội trưởng công chúa mở vào năm ngày sau. Hôm ấy thời tiết sáng sủa, gió nhẹ mang theo hơi ấm cuối xuân đầu hạ, thổi lay rèm xe ngựa, chân trời mây mỏng lững lờ, không trung sắc lam nhàn nhạt. Khương Họa cảm thấy thời tiết này quả là vừa vặn, không nóng không lạnh, thật nhu hòa.
Vì đổi mùa, Khương phủ cũng sửa sang xe ngựa, rèm dày chắn gió đông thay bằng màn lụa nhẹ, mờ mờ xuyên qua được ánh nắng và phong cảnh bên ngoài.
Do phải rời thành, Khương Họa dậy từ sớm, cùng Khương Diệu thu xếp rồi cùng lên đường. Đường xa, Khương Diệu ngồi chưa bao lâu đã dựa vào vách xe lim dim.
Không có người chuyện trò, cũng may Khương Họa vốn trầm tĩnh, chỉ tựa bên cửa sổ, qua màn lụa mỏng ngắm cảnh hai bên đường, xuân ý rợp rờn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play