Triệu cô nương ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ giọng nói:
“Mong lang quân đừng trách, ta có một điều thỉnh cầu mạo muội. Ta vốn không hiểu thế sự hiểm ác, ai ngờ lại bị người vu oan, liệu lang quân có thể cho ta mượn chút ngân lượng được không?”
Lời nàng mang theo vài phần dè dặt, sắc mặt đỏ bừng, ngón tay đan lấy nhau, có vẻ vô cùng bất an. Sợ Trình Chiếu cự tuyệt, nàng vội vàng nói tiếp:
“Ta nhất định sẽ hoàn trả. Nếu không ta có thể lấy ngọc bội làm tín vật cho chàng. Hôm nay nghe đồng bạn của chàng nhắc đến, chư vị là người của Đại Lý Tự, đều là quan gia, nhà ta cũng…”
Trình Chiếu thầm nghĩ, thủ đoạn này thật sự vụng về đến mức khiến người ta buồn cười. Hắn lạnh nhạt đáp:
“Ngọc bội kia, cô nương có thể đưa thẳng cho hai vị đang làm khó cô nương, họ hẳn sẽ biết chừng mực. Nếu không, có thể báo quan, đến Kinh An Sở, Đại Lý Tự cũng không quản loại việc vặt này.”
Hắn vốn không muốn nói nhiều, chỉ là mấy ngày trước lời A Ninh còn văng vẳng bên tai: “Khương Cẩm là kẻ rất đáng ghét.” Vì lẽ đó, đối với cô nương có vài phần tương tự Khương Cẩm này, hắn cũng sinh ra chán ghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT