Đào hoa kiếp của Trình Chiếu tới thật mau, ba ngày sau khi hắn thăm Khương Họa, chính hắn lại hoàn toàn không hay biết, mãi đến khi được Quách chủ bộ nhắc nhở.
Khi ấy, hắn cùng Quách chủ bộ đồng hành ra ngoài làm việc, trên đường tình cờ gặp vị Triệu cô nương kia. Trình Chiếu bất động thanh sắc, dùng ánh nhìn kín đáo dò xét, đem tướng mạo cùng cử chỉ của nàng thu vào đáy mắt. Ví như một đốt ngón tay thô hơn bình thường, tựa hồ từng bị nứt nẻ, từ đó đoán rằng ngày thường sinh hoạt không được sung túc.
Chỉ một cái liếc mắt, hắn đã đoán biết tám, chín phần. Vinh thúc nói nàng là công chúa Thục quốc, nhưng rõ ràng trên người nàng không mang theo nửa phần khí độ hoàng tộc, toàn thân bao phủ một cỗ suy nhược bệnh trạng.
Nàng nắm tay thị nữ bên cạnh, nhưng thị nữ kia thân mình cứng ngắc, hiển nhiên không quen thân mật cùng chủ tử. Nàng vẫn giữ ý cười nhàn nhạt, cùng thị nữ thì thầm to nhỏ, dáng vẻ thân mật như khuê hữu.
Trình Chiếu thu hồi tầm mắt, vừa lúc nghe Quách chủ bộ đang oán trách bên tai bỗng dừng lại. Hắn quay đầu, thấy Quách chủ bộ ngơ ngác nhìn hai vị cô nương kia, sau một lúc lâu mới hồi thần, cảm thán nói:
“Ta vốn tưởng tiểu thư thế gia hẳn cao cao tại thượng, không ngờ cũng có người chủ tớ tình thâm như vậy.”
Tuy Quách chủ bộ không xuất thân hàn môn, nhưng so với Trình Chiếu lại vẫn kém xa. Nhà hắn chỉ là một nhánh phụ trong đại tộc, sinh hoạt không khác gì bách tính bình thường, chưa từng diện kiến quý nữ thế gia chân chính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play